Nhiệm vụ của bạn - nhân viên phục vụ là sắp xếp bàn ghế cho khách sao cho vừa ý nhất và vẫn đảm bảo không gian cho những khách khác. Nhưng nếu đúng vào giờ cao điểm, khách chật kín cả nhà hàng nhưng thực khách vẫn khăng khăng muốn ngồi chỗ đẹp nhất (dù chẳng hề đặt bàn trước) thì cũng đẩy bạn rơi vào thế “tiến thoái lưỡng nan”.
Phớt lờ sự hiện diện của phục vụ bàn
Sẽ rất khó chịu nếu khách gọi món mà chẳng thèm nhìn vào mắt bạn, chỉ chăm chăm vô màn hình điện thoại hay lơ đễnh nhìn đâu đó và chả thèm gật đầu khi bạn hỏi đến. Hành động bất lịch sự này quả thật rất dễ gây tự ái, đúng không?
Có bao giờ bạn từng nghĩ “Khách đến quán để ăn hay để bấm điện thoại?”
Ngắt lời phục vụ bàn
Chẳng lấy gì làm dễ chịu khi bạn đang từ tốn tư vấn thực đơn cho khách món ăn nào hợp với khẩu vị, cách thức chế biến độc đáo ra sao nhưng họ lại “nhảy vào họng” bạn, thao thao bất tuyệt về những gì họ đã biết rồi, kiểu như chả cần bạn gợi ý thêm gì nữa.
Búng tay, huýt sáo khi yêu cầu
Hành động này thì quả thật cực kỳ khiếm nhã rồi. Khi dẫn khách ngồi vào bàn, bạn vốn dĩ đã giới thiệu tên cho khách nhận biết. Nếu lỡ quên tên, khách có thể lịch sự vẫy tay ra hiệu. Chứ búng tay, huýt sáo ra lệnh thì không tài nào chịu được.
Để trẻ con chạy loanh quanh
Dù bạn có yêu trẻ đến đâu thì sau cả ngày dài làm việc, bạn cũng sẽ trở nên cáu bẳn, nhức đầu nếu nghe tiếng con nít khóc la ầm ĩ hay chạy nhảy lung tung. Chưa kể đến việc bọn trẻ tinh nghịch có thể làm đổ vỡ chén dĩa, chặn lối đi của khách hoặc quấy phá thực khách bàn bên.
Trẻ con tinh nghịch có thể gây phiền phức cho khách khác
Hỏi về đời sống cá nhân
Công việc của bạn là phục vụ món ăn và chăm sóc nhu cầu của họ, chứ không phải đi làm để kể về đời tư của bạn. Sẽ thật khiếm nhã nếu khách cứ khăng khăng muốn biết nhà bạn ở đâu, có người yêu chưa, thu nhập bao nhiêu… Thật sự rất dễ “nổi điên”!
Không báo trước bị dị ứng món ăn
Nếu có triệu chứng dị ứng với thành phần, nguyên liệu nào đó, đáng lẽ khách phải thông báo cho bạn trước ngay khi gọi món. Không nên đợi đến lúc bạn bưng thức ăn ra tận bàn rồi mới nói là “bị dị ứng”, “muốn đổi món”. Ôi không!
Không chừa chỗ để dọn món
Khi bưng món ăn ra, nhìn trên bàn lỉnh kỉnh nào là túi xách, nào là iPad, nào là điện thoại, chắc chắn bạn không lấy gì làm dễ chịu rồi. Lẽ ra khách phải tự ý thức dọn dẹp khoảng trống để bạn bày món ăn ra chứ nhỉ? Hai tay bưng hai đĩa rồi, không còn tay nào dư để dọn những món đồ linh tinh đó cả.
Khách có thể tự giác dọn dẹp đồ đạc trên bàn cho gọn gàng hơn mà nhỉ?
Ăn xong mới “chê”
Khi vừa chạm đũa, nếu thấy không vừa miệng thì khách vốn dĩ nên thông báo ngay để đổi món hoặc nêm nếm lại. Sẽ thật khó xử cho bạn nếu khách ăn chán chê cả nửa đĩa rồi mới lên tiếng khiếu nại. Rồi nhà hàng biết tính tiền thế nào?
Quên nói lời cảm ơn
Chắc hẳn mọi nhân viên phục vụ đều cảm thấy phật ý nếu vừa bưng món ăn ra là khách “cắm mặt ăn” mà quên nói lời cảm ơn, vừa thanh toán xong là bạn trở nên vô hình trong mắt họ…